Sunday 7 September 2014

QUYỂN 3
QUYỂN 3
PHẨM THỨ MƯỜI
TÁN CHỈ QUỈ THẦN
Bấy giờ Đại Tướng Tán Chỉ Quỉ thần cùng với hai mươi tám bộ Quỉ Thần liền từ chỗ ngồi đồng loạt đứng dậy, trịch vai áo phải, quì gối chắp tay mà bạch Phật rằng:
Bạch Đức Thế Tôn! Kinh Kim Quang Minh tối nhiệm mầu nầy, hoặc đời hiện tại và đời vị lai, bất kỳ chỗ nào, hoặc ở thành thị, hoặc nơi thôn xóm, hoặc chốn núi rừng, hoặc giữa chỗ không, hoặc trong cung vua, bất luận kinh nầy truyền bá đến đâu con sẽ cùng với hai mươi tám bộ Đại Quỉ Thần nầy, theo đến chỗ đó, ẩn hình ủng hộ cho người nói pháp tiêu các điều ác, khiến Pháp sư ấy được sự an ổn.
Đồng thời những người nghe pháp, bất luận đàn ông, đàn bà, con trai, con gái, đối với kinh nầy, cho đến chỉ nghe danh một Như Lai hay nghe danh một vị Đại Bồ Tát, và nghe tên của đầu đề kinh nầy, thọ trì đọc tụng, con sẽ theo hầu, thường trực ủng hộ, diệt trừ hết các điều ác cho họ, khiến họ an ổn. Kể cả quốc gia, xóm làng, thành quách, hoặc nơi cung vua, chỗ có nhà cửa, hoặc giữa chỗ không đều cũng như vậy.
Bạch đức Thế Tôn! Vì nhơn duyên gì, con tên Tán Chỉ Đại Tướng Quỉ thần. Xin Thế Tôn sẽ tự chứng biết cho.
Kính bạch Thế Tôn! Con biết tất cả Pháp và Duyên Pháp, hiểu rõ toàn thể các pháp, và từng phần vị các pháp, như pháp an trú các pháp như tánh. Đối với các pháp chấp nhận tất cả.
Kính bạch Thế Tôn! Con hiện trí sáng không thể nghĩ bàn, đuốc trí, hạnh trí không thể nghĩ bàn, tập trung trí tuệ không thể nghĩ bàn, cảnh giới trí tuệ không thể nghĩ bàn! Bạch đức Thế Tôn! Con đối các pháp, hiểu biết chơn chánh, quán sát chơn chánh, phân biệt chơn chánh, hiểu rõ các pháp nhơn duyên chơn chánh; trí giác chơn chánh.
Bạch Đức Thế Tôn! Do đó nên con tên là Tán Chỉ Đại Tướng Quỉ Thần.
Kính bạch Thế Tôn! Tán Chỉ Đại Tướng con sẽ làm cho người nói pháp nầy lời lẽ trang nghiêm, biện tài bất tuyệt; chất vị tinh khí đều từ các lỗ chân lông theo vào, làm cho vị ấy thân lực đầy đủ, tâm hồn sáng suốt, thành tựu trí tuệ không thể nghĩ bàn, giữ được chánh niệm, những việc như vậy đều được đầy đủ, thân tâm vui vẻ, không bị mỏi mệt. Nhờ vậy mà có thể vì chúng sanh giảng nói kinh này, phổ biến rộng rãi. Nếu có chúng sanh nào đã từng ở chỗ trăm ngàn Phật gieo trồng thiện căn. Người nói pháp nầy vì chúng sanh ấy ở cõi Diêm Phù phổ biến kinh điển tối nhiệm mầu nầy, không để đoạn tuyệt.
Vô lượng chúng sanh nghe được kinh nầy, sẽ được trí tuệ không thể nghĩ bàn, chứa nhóm công đức không thể nghĩ bàn! Ở đời vị lai vô lượng ức kiếp thường được khoái lạc trong cõi Người, Trời, sẽ gặp chư Phật, mau được chứng thành Chánh đẳng Chánh giác. Tất cả cảnh khổ trong ba đường ác vĩnh viễn xa lìa!
Nam mô Bảo Hoa Công Đức Hải Lưu Ly Kim Sơn Quang Chiếu Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri.
Nam mô Vô lượng bách thiên ức na do tha Trang nghiêm kỳ thân Thích Ca Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, đã đốt lên cây đuốc pháp sáng soi nhiệm mầu như thế!
Nam mô Đệ Nhất Oai Đức Thành Tựu Chúng Sự Đại Công Đức Thiên.
Nam mô Bất khả tư lương trí tuệ công đức thành tựu Đại Biện Thiên.
PHẨM THỨ MƯỜI MỘT
CHÁNH LUẬN
Bấy giờ Phật bảo Kiên Lao Địa Thần:
Quá khứ có vua tên Lực Tôn Tướng, vua có Thái tử tên là Tín Tướng, chẳng bao lâu sẽ được kế vương vị, thống lãnh quốc gia. Khi ấy nhà vua bảo Thái tử rằng:
Ở đời có bộ Chánh Luận quí báu khéo y theo đó cai trị quốc gia. Lúc xưa hồi ta còn là Thái tử, khi sắp kế vị, bấy giờ Phụ vương vì ta, đem bộ Chánh Luận ấy ra giảng nói ta nghe, ta nhờ luận đó, trong hai vạn năm cai trị quốc gia thường được an ổn. Chưa từng một niệm làm việc phi pháp, và không bao giờ có lòng thiên vị đối với bà con quyến thuộc của mình.
Những gì gọi là Chánh luận trị đời?
Kiên Lao Địa Thần! Lúc bấy giờ vua Lực Tôn Tướng vì Thái tử Tín Tướng nói bài kệ nầy:
Ta nay sẽ nói
Chánh luận các vua,
Vì lợi chúng sanh,
Dứt mọi nghi hoặc,
Tất cả Nhơn vương,
Thiên vương các cõi
Cần phải hoan hỉ
Chắp tay lắng nghe.
Các vua hội họp
Tại núi Kim Cang.
Thiên Vương Hộ Thế
Thưa hỏi Phạm vương:
Đấng Đại Sư Phạm
Tự tại trong đời,
Hay trừ nghi hoặc,
Vì tôi đoạn trừ!
Vì sao là Người,
Được gọi là Trời?
Vì sao vua Người,
Lại gọi Thiên Tử?
Sanh trong loài Người
Ở cung điện vua,
Chánh pháp trị đời
Mà gọi là Trời?
Thiên vương Hộ Thế
Hỏi việc ấy rồi,
Phạm thiên Tôn sư
Liền nói kệ rằng:
Tuy ông nay đây
Hỏi ta nghĩa ấy,
Nhưng ta phải vì
Tất cả chúng sanh
Trình bày rõ ràng
Thắng luận thứ nhất:
Nhơn vì tập nghiệp
Sanh trong cõi Người,
Thống lãnh quốc độ
Nên gọi Nhơn vương.
Khi ơœ trong thai,
Chư Thiên bảo hộ,
Hoặc bảo hộ trước
Nhiên hậu nhập thai.
Tuy sanh trong Người
Được làm vua Người,
Vì được Trời hộ,
Nên gọi Thiên Tử!
Băm ba cõi Trời
Đều đem phước mình
Phân cho vị ấy,
Nên gọi Thiên Tử.
Thần lực gia hộ
Nên được tự tại,
Xa lìa pháp ác,
Ngăn không cho khỏi,
An trú thiện pháp,
Tu hành tăng trưởng.
Hay khiến chúng sanh
Nhiều phước sanh Thiên,
Ít hơn làm vua,
Cũng gọi chấp lạc.
Chúa tể La Sát
Hay ngăn việc ác,
Cũng gọi cha mẹ
Dạy Bảo tu thiện.
Thị hiện quả báo
Chư Thiên ủng hộ.
Các nghiệp thiện, ác
Hiện tại vị lai,
Hiện thọ quả báo
Chư Thiên ủng hộ!
Nếu có kẻ ác
Bỏ qua không hỏi,
Không trị tội họ,
Không dạy chơn chánh,
Boœ lìa pháp lành,
Tăng trưởng việc ác.
Nên khiến trong nước
Nhiều kẻ gian loạn.
Băm ba cõi Trời
Đều sanh sân hận.
Do vị quốc vương
Không trị kẻ ác.
Gian trá đầy dẫy
Phá hoại quốc gia!
Oán địch phương khác
Tranh nhau xâm lược,
Tiền tài bảo vật,
Của cải nhà mình,
Những bọn trộm cướp
Tranh nhau cướp giựt.
Trị đời đúng pháp,
Tránh những việc trên.
Nếu cứ dung túng,
Nước sẽ tiêu diệt!
Thí như voi dữ
Dậm đạp ao sen,
Như nổi gió bão,
Thường đổ mưa to,
Sao xấu xuất hiện,
Nhật nguyệt u ám,
Ngũ cốc cây trái
Đều không tươi tốt.
Do vua bất chánh,
Khiến nước cơ cẩn!
Các cõi Thiên cung
Đều sanh lo buồn.
Do vua bạo ngược,
Không tu việc lành.
Các vị Thiên vương
Đều bảo nhau rằng:
Vua nầy làm ác,
Làm bạn kẻ ác!
Vì tạo điều ác
Nên chư Thiên giận,
Vì chư Thiên giận
Nên nước suy bại.
Binh đao phi pháp,
Gian trá đấu tụng,
Tật dịch tai bệnh
Xảy ra trong nước.
Chư Thiên lập tức
Bỏ lìa vua nầy,
Khiến nước suy bại,
Sanh ra sầu khổ!
Anh em, chị em,
Vợ con quyến thuộc
Lưu vong ly biệt,
Thân bị tiêu diệt!
Thường bị sao rơi,
Hiện hai mặt trời,
Giặc cướp phương khác
Xâm lược nước ấy.
Nhân dân thường bị
Đói khổ, tật dịch.
Đại thần quan trọng
Bỏ đi nơi khác,
Voi ngựa, xe cộ...
Giây phút tan nát!
Tài sản, nhà cửa
Thuộc của quốc gia,
Tranh nhau cướp đoạt,
Đao binh chết chóc!
Các thứ ngôi sao
Trái mất thường lệ,
Các thứ tật dịch
Lan tràn cả nước.
Bọn được ân lộc
Lãnh chức đại thần,
Các bọn quan liêu
Chuyên làm phi pháp.
Làm ác như thế
Riêng được ân sủng,
Những người tu thiện
Ngày càng suy giảm.
Với kẻ làm ác
Lại sanh cung kính,
Thấy người tu thiện
Tâm không đoái đến!
Nên khiến thế gian
Tai biến nổi lên,
Tinh tú thất thường,
Mưa hung gió dữ...!
Phá hoại chánh pháp
Tối cao, tối thượng,
Các loài súc sanh
Phá chất đất mầu.
Kính kẻ tệ ác,
Chê bai người lành.
Nên Trời mưa dữ,
Đói khát dịch chết!
Bắp lúa, khoai trái
Giảm mất chất vị.
Sanh nhiều thứ bệnh
Đầy dẫy cả nước,
Cây trái ngon ngọt
Ngày càng giảm ít,
Chất vị đắng rít
Mỗi lúc thêm nhiều!
Những nơi công viên
Thắng cảnh ngoạn mục
Đều bị khô tàn,
Không thể vui được.
Những đồ ăn uống
Có chất thượng vị
Dần dần tổn giảm,
Ăn không đủ bổ,
Nhan sắc xấu xa,
Khí lực suy kém.
Phàm đồ ăn uống
Không biết nhàm đủ,
Tinh lực mạnh mẽ
Đều bị tiêu mất,
Trong nước đầy dẫy
Những bọn biếng nhác,
Đủ các thứ bệnh
Thúc bách thân thể.
Ác tinh biến động,
La sát lộng hành.
Nếu có vị vua
Làm điều phi pháp,
Tăng trưởng ác đảng,
Tôn Nhơn Thiên đạo
Ở trong ba cõi
Bị nhiều khổ não!
Vô lượng việc ác
Khởi lên như thế.
Đều do vị vua
Dung túng quyến thuộc
Tạo các việc ác
Bỏ qua không trị.
Nếu là người được
Chư Thiên ủng hộ,
Làm vua như vậy,
Trọn không làm ác.
Có người tu thiện
Được sanh cõi Trời,
Kẻ làm bất thiện
Đọa ba đường ác.
Băm ba cõi Trời
Đều sanh ray rứt!
Do vua dung ác
Bỏ qua không răn,
Trái nghịch chư Thiên,
Trái lời cha mẹ,
Làm con bất hiếu,
Không thể trị chánh,
Tạo việc gian ác,
Kẻ hoại quốc gia
Không nên dung túng,
Phải chánh trị tội.
Thế nên chư Thiên
Hộ trì vua ấy,
Để diệt ác pháp.
Vì tu thiện nghiệp,
Chánh trị hiện thế
Vương vị càng tăng,
Nên phải nói rõ
Nghiệp thiện, bất thiện,
Chỉ bày nhơn quả
Nên được làm vua,
Chư Thiên hộ trì,
Lân bang giúp đỡ,
Vì mình, vì người
Tu chánh trị quốc.
Có kẻ hoại nước
Cần phải chánh giáo,
Vì thân, vì nước
Tu hành chánh pháp.
Không nên làm ác,
Không nên dung túng.
Có những việc khác
Không thể hoại nước,
Vì nhơn đa gian
Nhiên hậu khuynh bại!
Nếu khởi đa gian
Phá hoại quốc gia,
Thí như voi lớn
Dậm phá ao sen.
Oán hận chư Thiên,
Nên Thiên phiền não,
Khởi các việc ác
Đầy dẫy quốc gia.
Thế nên phải theo
Chánh pháp trị đời.
Dùng thiện trị nước,
Không thuận phi pháp,
Thà bỏ thân mạng,
Chẳng vì quyến thuộc,
Người thân hay sơ,
Tâm thường bình đẳng,
Coi người thân sơ
Dung hòa như một.
Chánh hạnh danh xưng
Lưu truyền ba cõi!
Chánh pháp trị nước,
Nhiều người làm thiện
Thường dùng thiện tâm
Chiêm ngưỡng quốc vương
Hay khiến cõi Trời
Ngày càng thêm nhiều!
Thế nên chánh trị
Gọi là Nhân vương.
Tất cả chư Thiên
Ái hộ Nhân vương,
Cũng như cha mẹ
Ái hộ người con.
Nên khiến Nhật Nguyệt
Và các Ngôi Sao,
Xuất hiện đúng thời,
Không sai thường lệ,
Mưa, gió thuận hòa,
Không bị tai ách,
Khiến cho quốc gia
Phong thạnh an lạc!
Lợi ích nhân dân,
Chư Thiên đông đảo.
Vì lẽ đó nên,
Các vị Quốc vương
Thà bỏ thân mạng,
Không nên làm ác.
Không nên bỏ lìa
Chánh pháp cao quí.
Do nhờ chánh pháp.
Người đời được vui.
Thường phải gần gũi
Người tu chánh pháp.
Chứa nhóm công đức
Trang nghiêm bản thân.
Đối với bà con
Thường biết vừa đủ.
Phải xa người ác
Tu hành chánh pháp.
An ổn chúng sanh
Với các pháp lành.
Dạy bảo ngăn ngừa
Khiến xa điều ác.
Do đó quốc gia
Giàu mạnh an lạc!
Quốc vương cũng được
Oai đức đầy đủ!
Những người dân nào
Làm các việc ác,
Cần phải ngăn chận,
Giáo hóa đúng pháp.
Nhất định quốc vương
Danh dự xứng đáng!
Khéo léo cai trị
An ổn chúng sanh!
]
PHẨM THỨ MƯỜI HAI
THIỆN TẬP
Lúc bấy giờ Đức Như Lai lại vì Địa Thần nói những nhơn duyên xa xưa, Ngài nói kệ rằng:
Xưa ta từng làm
Chuyển luân Thánh vương
Bỏ bốn đại địa (1),
Và cả đại hải,
Lại ở thời đó
Dùng các vật báu
Trong khắp thiên hạ
Dâng cúng chư Phật.
Phàm khi bố thí,
Đem các vật quí,
Đều xả bỏ hết,
Không hề ái tiếc.
Ở đời quá khứ
Trong vô số kiếp,
Vì cầu chánh pháp
Thường bỏ thân mạng,
Lại không thể nghĩ
Nhiều kiếp quá khư,
Có đức Thế Tôn
Hiệu là Bảo Thắng,
Đức Thế Tôn ấy
Sau khi Niết bàn,
Thì có Thánh vương
Tên là Thiện Tập,
Thế lực chánh trị
Rất là rộng rãi,
Ở trong thiên hạ,
Rất được tự tại!
Vua ấy có thành
Tên Thủy Âm Tôn,
Ở trong thành ấy,
Lo việc trị hóa,
Đêm ngủ nằm mộng
Nghe công đức Phật,
Và thấy tỳ khưu
Tên là Bảo Minh
Khéo hay tuyên dương
Chánh Pháp Như Lai
Tên Kim Quang Minh
Kinh điển nhiệm mầu
Sáng như ban ngày
Đều hay chiếu khắp!
Chuyển luân Thánh vương
Chiêm bao thấy thế,
Liền thức giấc dậy,
Thân tâm vui vẻ,
Vội rời cung điện
Đến chỗ tịnh xá (2)
Cúng dường cung kính
Các Đại Thánh chúng,
Hỏi các đại đức
Trong Đại chúng nầy,
Có vị tỳ khưu
Tên là Bảo Minh
Thành tựu tất cả
Các công đức chăng?
Lúc ấy Bảo Minh
Ở trong hang đá
An tọa bất động
Suy nghĩ chánh niệm,
Chuyên chú đọc tụng
Kinh Kim Quang Minh.
Có vị tỳ khưu
Liền dẫn nhà vua
Đi đến chỗ hang
Nơi Bảo Minh ở,
Khi ấy Bảo Minh
Vẫn còn an tọa,
Hình dung đặc biệt
Oai đức rực rỡ!
Liền chỉ vua rằng
Vị trong hang ấy
Là thầy Bảo Minh
Mà vua đã hỏi,
Hay trì tụng pháp
Thậm thâm chư Phật,
Kinh Kim Quang Minh
Vua trong các kinh!
Thì vua Thiện Tập
Lập tức lễ kính
Tỳ khưu Bảo Minh
Và nói thế này:
Mặt như trăng tròn
Oai đức rực rỡ!
Xin nguyện vì con
Trình bày được rõ
Kinh Kim Quang Minh
Vua trong các kinh.
Khi ấy Bảo Minh
Liền nhận lời thỉnh.
Hứa vì vua nói
Kinh Kim Quang Minh.
Ba ngàn đại thiên
Thế giới chư Thiên
Biết sẽ nói pháp,
Đều sanh hoan hỷ.
Ở chỗ sạch sẽ
Thanh tịnh vi diệu,
Dùng các vật báu
Trải lên mặt đất,
Nước thơm thượng hạng
Dùng đem rưới khắp,
Các thứ hoa đẹp
Rải khắp chỗ đó.
Khi ấy nhà vua
Tự trải pháp tòa,
Treo các phan cái
Trang hoàng đủ thứ
Tốt đẹp nhiệm mầu,
Dùng các bột hương
Rải khắp chung quanh
Pháp tòa cao lớn.
Tất cả chư Thiên,
Rồng và Quỉ thần,
Ma Hầu La Già,
Khẩn Na La thảy...
Trên Trời rải xuống
Hoa Mạn Đà La
Cùng khắp pháp tòa,
Đầy cả nơi đó,
Không thể nghĩ bàn,
Trăm ngàn vạn ức,
Không thể tính kể!
Vô lượng chư Thiên
Đồng thời đều đến
Họp chỗ nói pháp.
Khi ấy Bảo Minh
Trong hang đi ra,
Chư Thiên lập tức
Dùng hoa Ta La
Đem dâng cúng dường
Bảo Minh tỳ khưu
Lúc đó Bảo Minh
Tắm rửa thân thể,
Đắp y trang nghiêm
Đến chỗ pháp tòa
Chắp tay kính lễ.
Nơi pháp tòa ấy,
Tất cả Thiên vương
Và các Thiên nhơn
Rải các hoa báu:
Hoa Mạn Đà La,
Đại Mạn Đà La,
Ma Ha Mạn Thù...
Ở trong hư không
Vô lượng trăm ngàn
Các thứ kỹ nhạc
Không khảy tự kêu.
Tỳ khưu Bảo Minh
Người hay thuyết pháp
Liền lên pháp tòa
Ngồi thế kiết già,
Và niệm mười phương
Thiên ức Thế Tôn
Vô lượng chư Phật
Không thể nghĩ bàn!
Đối với chúng sanh
Hưng tâm Đại Bi.
Và vua Thiện Tập
Thống lãnh xứ sở
Rộng rãi cùng khắp
Nơi Nhật Nguyệt chiếu.
Thời vị thuyết pháp
Liền vì nhà vua
Trình bày giảng nói
Kinh điển nhiệm mầu.
Khi ấy Đại vương
Vì được nghe pháp,
Ở trước tỳ khưu
Đứng thẳng chắp tay
Chăm nghe chánh pháp,
Tán thán hay thay!
Tâm vua buồn bã,
Khóc lóc rơi lụy!
Bỗng lại vui mừng,
Tâm ý hớn hở.
Vì muốn cúng dường
Kinh điển nầy vậy.
Khi ấy nhà vua
Dâng ngọc như ý,
Vì các chúng sanh
Phát đại thệ nguyện:
Nguyện ngày nay đây
Cõi Diêm Phù Đề
Đều mưa vô lượng
Các thứ bảo vật:
Vàng, ngọc, bảy báu
Và ngọc anh lạc.
Do nhơn duyên ấy
Khiến cho tất cả
Vô lượng chúng sanh
Đều được khoái lạc!
Ngay trong lúc ấy
Liền mưa bảy báu.
Các thứ trang sức
Thiên quan đai ngọc,
Đủ loại anh lạc.
Cỗ bàn ngon ngọt
Thảy đều đầy đủ
Khắp cả thiên hạ.
Khi ấy nhà vua
Liền đem bảy báu
Vô lượng như vậy
Đầy cả thiên hạ,
Đem dùng bố thí,
Cúng dường Tam Bảo
Trong thời mạt pháp
Đức Phật Bảo Thắng.
Tỳ khưu vì vua
Thuyết pháp khi ấy
Là Phật A Súc
Hiện bây giờ đây;
Còn vua Thiện Tập
Nghe pháp hồi đó
Nay chính thân ta
Thích Ca Văn đây;
Ta lúc bấy giờ
Bỏ cả đại địa,
Bảy báu thiên hạ
Đem ra bố thí,
Mới được nghe kinh
Kim Quang Minh nầy!
Nghe kinh nầy rồi
Xưng rằng: Lành thay!
Vì nhờ nhơn duyên
Do căn lành ấy,
Thân đặng sắc vàng
Trăm phước trang nghiêm
Thường được vô lượng
Trăm ngàn vạn ức
Các loại chúng sanh
Đều ưa xem thấy,
Đã được thấy rồi,
Không có nhàm chán.
Quá khứ chín mươi
Chín ức thiên kiếp
Thường được làm vị
Chuyển luân Thánh vương
Cũng ở vô lượng
Trong trăm ngàn kiếp
Thường được thống lãnh
Các Tiểu quốc vương.
Không thể nghĩ bàn
Nhiều kiếp thường làm
Thích Đề Hoàn Nhơn
Và Tịnh Phạm vương.
Lại thường gặp được
Mười phương Thế Tôn
Vô số vô lượng
Không thể nghĩ bàn!
Được các công đức
Vô lượng vô biên,
Đều do nghe kinh
Và xưng lành thay!
Như ta đã nguyện
Và nay đã được
Thành tựu Bồ đề
Và Chánh Pháp Thân!
]
PHẨM THỨ MƯỜI BA
QUỈ THẦN
Bấy giờ Phật bảo Công Đức Thiên rằng:
Nếu Thiện Nam tử, Thiện Nữ nhơn nào muốn dùng những thứ phẩm vật quí báu không thể nghĩ bàn để cúng dường Phật quá khứ, vị lai và Phật hiện tại; cũng như muốn biết hạnh nguyện sâu xa ba đời chư Phật. Người ấy cần phải quyết định chí tâm, tùy chỗ nào có phổ biến kinh nầy. Hoặc nơi thành thị, thôn làng, tư gia, hoặc ở chỗ không, chánh niệm không loạn, chí tâm nghe kinh pháp mầu nhiệm nầy.
Khi ấy Thế Tôn trùng tuyên nghĩa nầy, nên nói kệ rằng:
Nếu muốn cúng dường
Tất cả chư Phật;
Muốn biết hạnh nguyện
Ba đời chư Phật.
Cần phải đi đến
Thành thị, xóm làng,
Chỗ có kinh nầy,
Chí tâm nghe giảng.
Kinh điển nhiệm mầu
Không thể nghĩ bàn!
Công đức rộng lớn
Vô lượng vô biên!
Hay khiến tất cả
Chúng sanh giải thoát,
Độ vô lượng khổ
Tất cả các cõi.
Kinh nầy thậm thâm,
Sơ, Trung, Hậu thiện
Không thể nói được!
Thí dụ so sánh,
Giả sử hằng sa
Đại địa vi trần,
Nước các biển lớn,
Tất cả các núi...
Những vật như thế,
Không thể ví dụ!
Nếu nhập kinh nầy
Tức nhập pháp tánh,
Thâm hiểu pháp tánh,
An trú pháp tánh.
Tức ở trong kinh
Kim Quang Minh nầy
Mà được thấy ta
Thích Ca Mâu Ni.
A tăng kỳ kiếp
Không thể nghĩ bàn.
Sanh trong Trời, Người
Thường được khoái lạc
Vì hay được nghe,
Tin hiểu kinh nầy.
Như vậy chứa nhóm
Vô lượng công đức
Không thể nghĩ bàn
Đều đã hoàn toàn!
Tùy ở chỗ nào,
Hoặc trăm do tuần,
Dẫu lửa cháy khắp,
Cần phải vượt qua,
Hoặc đến xóm làng,
Hoặc A Lan Nhã,
Đến tại pháp hội
Chí tâm nghe giảng,
Vì nghe kinh nầy,
Ác mộng, độc dược,
Các thứ sao xấu,
Tai biến tật dịch...
Tất cả việc ác
Đều bị tiêu diệt.
Tại chỗ đạo tràng,
Ngồi trên pháp tòa,
Thuyết kinh điển nầy,
Viết chép đọc tụng...
Vị pháp sư ấy
Nếu xuống pháp tòa,
Khi ấy đại chúng
Cũng thấy nơi đó
Vẫn có người thuyết,
Hoặc Phật Thế Tôn,
Hoặc thấy tượng Phật,
Tượng chư Bồ Tát:
Phổ Hiền Bồ Tát,
Văn Thù Sư Lợi,
Di Lặc Đại sĩ
Và các hình tượng...
Thấy đủ tất cả
Những việc ấy xong,
Lập tức biến mất,
Trở lại như trước!
Thành tựu tất cả
Công đức như thế,
Lại được chư Phật
Đồng thanh ngợi khen,
Oai đức tướng mạo
Vô lượng vô biên!
Danh vang cùng khắp.
Hay trừ oan gia,
Oán tặc phương khác,
Hay khiến lui tan.
Thân lực mạnh mẽ,
Hay phá cường địch.
Vô lượng ác nghiệp,
Ác mộng tâm phiền...
Việc ác như vậy
Đều được tiêu diệt.
Nếu vào quân trận
Thường hay thắng giặc,
Danh vang cùng khắp
Cõi Diêm Phù Đề.
Cũng hay đánh dẹp
Tất cả oán địch.
Xa các việc ác,
Tu các điều lành.
Vào trận được thắng,
Tâm thường vui vẻ.
Đại Phạm Thiên vương,
Băm ba cõi Trời,
Thiên vương Hộ thế,
Kim Cang Mật Tích,
Chư Quỉ Thần vương,
Tán Chỉ Đại Tướng,
Quỉ Thiền Na Anh
Và Khẩn Na La,
A Nậu Đạt Long,
Ta Kiệt La vương,
A Tu La vương,
Ca Lầu La vương.
Đại Biện Thiên thần
Và Công Đức Thiên.
Các vị Thiện Thần
Thượng thuœ như thế,
Thường phải cúng dường
Người thuyết pháp nầy.
Sanh trưởng Tháp pháp
Không thể nghĩ bàn.
Chúng sanh xem thấy
Cung kính hoan hỷ!
Các vị Thiên vương
Cũng đều suy nghĩ,
Mà bảo nhau rằng
Khiến chúng sanh nầy
Đều được thành tựu
Vô lượng oai đức.
Nếu hay đi đến
Chỗ pháp hội ấy,
Người như thế là
Thành tựu thiện căn.
Nếu có người nghe
Kinh thậm thâm nầy,
Sửa soạn trang nghiêm
Đến chỗ pháp hội,
Tâm sanh chánh tín
Không thể nghĩ bàn,
Cúng dường cung kính
Tháp pháp vô thượng,
Đại bi như vậy,
Lợi ích chúng sanh,
Tức là kho chứa
Vô lượng pháp bảo.
Hay nhập thậm thâm
Vô lượng pháp tánh!
Do dùng tịnh tâm
Nghe kinh điển nầy.
Những người như thế
Đều do quá khứ
Cúng dường vô lượng
Trăm ngàn chư Phật.
Do thiện căn ấy,
Vô lượng nhơn duyên
Nên mới được nghe
Kinh Kim Quang Minh,
Chúng sanh như vậy
Thường được vô lượng
Chư Thiên Thần vương
Ái kính hộ vệ,
Đại Biện Công Đức,
Thiên Vương hộ thế,
Vô Lượng Quỉ Thần
Và các Lực sĩ...
Ngày đêm siêng năng
Ủng hộ bốn phương,
Khiến không tai họa,
Hằng lìa cảnh khổ.
Thích Đề Hoàn Nhơn
Và Nhật Nguyệt Thiên,
Diêm Ma La vương,
Các Thần Gió, Nước...
Vi Đà Thiên Thần
Và Tì Nựu Thiên,
Đại Biện thiên thần
Và Tự Tại Thiên
Thần Lửa vân vân...
Đại Lực dõng mãnh
Thường hộ thế gian
Ngày đêm không rời.
Đại Lực Quỉ vương,
Thần Na La Giêng,
Ma Hê Thủ La,
Hai mươi tám bộ,
Tất cả quỉ thần,
Tán Chỉ làm đầu,
Trăm ngàn quỉ thần,
Thần túc đại lực
Ủng hộ tất cả
Khiến không sợ sệt.
Kim Cang Mật Tích
Đại Quỉ Thần vương
Cùng với quyến thuộc
Năm trăm đồ đảng,
Tất cả đều là
Những Đại Bồ Tát
Cũng đều ủng hộ
Người nghe kinh nầy.
Ma Ni Bạt Đà
Đại Quỉ Thần vương,
Phú Na Bạt Đà
Và Kim Tỳ La,
A La Bà Đế,
Tân Đầu Lô Già,
Huỳnh Đầu Đại Thần,
Mỗi mỗi vị thần
Đều có năm trăm
Quyến thuộc quỉ thần
Cũng thường ủng hộ
Người nghe kinh nầy.
Chất Đa Tư Na
A Tu La vương,
Và Càn Thát Bà,
Na La La Xà,
Kỳ Na Ta Bà,
Ma Ni Càn Đà
Và Ni Kiền Đà,
Đại thần Chủ Mưa
Đại thần Ẩm Thực,
Ma Ha Già Trá,
Kim Sắc Phát thần,
Bán Kỳ quỉ thần
Và Bán Chi La,
Xa Bát La Bà,
Có Đại Oai Đức,
Bà Na Lợi thần,
Đàm Ma Bạt La,
Ma Kiệt La Bà,
Châm Phát quỉ thần,
Tú Lợi Mật Đa,
Lặc Na Sí Xa,
Ma Ha Bà Na
Và Quân Đà Giá,
Kiếm Ma Xá Đế.
Lại có Đại Thần
Xa La Mật Đế,
Hê Ma Bạt Đà,
Tát Đa Kỳ Lê,
Đa Hê Ba Hê,
A Già Bạt La,
Chi La Ma Già,
Ương Quật Ma La,
Những vị thần ấy
Đều có vô lượng
Thần túc đại lực
Thường hay ủng hộ
Những người nghe kinh
Kim Quang Minh nầy!
A Nậu Đạt Long,
Ta Già La vương,
Mục Chơn Lân vương,
Thi La Bát vương.
Nan Đà Long vương,
Bạt Nan Đà vương,
Tất cả như vậy
Trăm ngàn Long vương
Dùng Đại thần lực
Thường đến ủng hộ
Người nghe kinh nầy
Ngày đêm không rời!
Ba Lợi La Hầu
A Tu La vương,
Tì Ma Chất Đa,
Cho đến Mậu Chỉ,
Thiểm Ma Lợi Tưœ,
Ba Ha Lê Tử,
Khư La Đằng Đà
Cho đến Kiền Đà,
Tất cả đều là
A Tu La vương
Có thần lực lớn
Thường đến ủng hộ
Người nghe kinh nầy
Ngày đêm không rời.
Hoa lợi Đế Nam,
Các Quỉ Mẹ Con,
Và năm trăm Thần
Thường đến ủng hộ
Người nghe kinh nầy,
Hoặc ngủ hoặc thức.
Đại quỉ Chiên Đà
Và Chiên Đà Lợi,
Các Cưu La Nữ,
Cưu La Đàn Đề
Ăn tinh khí người,
Những quỉ thần ấy
Đều có Đại lực
Thường hay ủng hộ
Người thọ trì kinh
Mười phương thế giới.
Các Đại Biện Thiên,
Vô lượng Thiên Nữ,
Các Công Đức Thiên
Đều cùng quyến thuộc,
Địa Thần Kiên Lao,
Những vị Đại Thần
Vườn Rừng Cây Trái,
Các vị Thần ấy
Sanh tâm hoan hỷ
Đều đến ủng hộ,
Gần gũi mến ưa
Kinh Kim Quang Minh!
Với các chúng sanh
Sắc lực sống lâu,
Công Đức uy nghi,
Trang nghiêm khác thường
Các thứ ngôi sao
Tai quái biến dị
Đều hay tiêu diệt,
Không thể lưu hại.
Đêm nằm mộng dữ
Thức dậy lo buồn,
Việc ác như vậy
Thảy đều tiêu diệt.
Địa Thần Đại Lực
Thế phần rất nhiều.
Vì sức kinh nầy
Hay biến chất vị
Khắp cả đại địa
Đến cõi Kim Cang
Dày mười sáu vạn
Tám ngàn do tuần,
Bao nhiêu khí vị
Biến khắp trong đó.
Đều khiến tuôn ra
Đượm nhuần chúng sanh,
Nhờ sức kinh nầy
Hay khiến vị đất
Đều hiện trên mặt
Dày trăm do tuần.
Cũng khiến chư Thiên
Rất được tinh khí,
Đầy Đủ thân lực
Vui vẻ khoái lạc:
Trong Diêm Phù Đề
Có các vị Thần
Tâm sanh vui vẻ
Thọ lạc vô lượng,
Vì sức kinh nầy
Chư Thiên hoan hỉ.
Trăm giống lúa trái
Đều được tốt tươi,
Tòng lâm ruộng vườn
Hoa nở rực rỡ,
Mùi thơm bát ngát
Đầy khắp tất cả,
Các thứ cây cỏ
Sanh trưởng tốt tươi,
Mềm dẻo ngay thẳng,
Không có cong vạy.
Trong Diêm Phù Đề
Có các Long nữ
Vô số vô lượng
Không thể nghĩ bàn,
Tâm sanh hoan hỷ
Mừng rỡ không lường.
Khắp mọi nơi chốn,
Ao hoa trang nghiêm,
Ở trong ao ấy
Sanh đủ thứ hoa:
Hoa Ưu Bát La,
Hoa Ba Đầu Ma,
Hoa Câu Vật Đầu,
Hoa Phân Đà Lợi.
Từ nơi cung điện
Không có bụi mù
Khiến trong hư không
Không có mây che
Bốn phương trong suốt,
Sáng sủa sạch sẽ,
Mặt Trời chói lọi
Phóng ánh sáng khắp,
Chờn vờn đẹp đẽ
Soi chỗ tối tăm.
Vàng Diêm Phù Đàn
Dùng làm cung điện
Ở vào trong đó
Công đức vô lượng,
Cả Nhật Thiên tử
Cho đến Nguyệt Thiên,
Vì nghe kinh nầy,
Tinh khí đầy đủ,
Nhật Thiên Tử nầy
Xuất Diêm Phù Đề,
Tâm sanh vui vẻ
Phóng ra vô lượng
Ánh sáng bủa khắp
Chiếu soi các phương,
Ngay lúc xuất hiện
Phóng lưới ánh sáng,
Các ao hoa sen
Nơœ ra đủ thứ.
Trong Diêm Phù Đề
Vô lượng cây trái,
Tùy thời thành thục,
Chúng sanh no đủ.
Khi ấy Nhật Nguyệt
Chiếu sáng rực rỡ.
Ngôi sao xuất hiện
Không sai thứ lớp,
Mưa, gió thuận hòa,
Phong phú, hưng thạnh,
Giàu có của cải
Không hề thiếu thốn,
Kinh Kim Quang Minh
Nhiệm mầu như vậy!
Tùy ơở nơi nào
Giảng tụng phổ biến,
Cảnh trí nước ấy
Liền được tăng trưởng
Vô lượng công đức
Như đã nói trên!
PHẨM THỨ MƯỜI BỐN
THỌ KÝ
Lúc bấy giờ Đức Như Lai sắp vì Bồ Tát Tín Tướng và hai người con, Ngân Tướng, Ngân Quang mà thọ ký thành Chánh đẳng Chánh giác. Khi ấy liền có mười ngàn Thiên Tử oai đức đầy đủ, là bậc thượng thủ, đều từ cung trời Đao Lợi đi đến, đảnh lễ chân Phật, lui ngồi một bên.
Bấy giờ Phật bảo Bồ Tát Tín Tướng: Ông ở đời sau, trải qua vô lượng trăm ngàn vạn ức na do tha kiếp không thể tính kể, ở ngay thế giới Kim Chiếu sẽ thành Chánh đẳng Chánh giác, hiệu là Kim Bảo Cái Sơn Vương Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biên Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn. Cho đến sau khi Phật ấy Niết bàn, Chánh pháp, Tượng pháp đều đã diệt hết. Trưởng tử Ngân Tướng sẽ ở cõi ấy kế bổ Phật xứ. Thế giới bấy giờ sẽ đổi tên là Tịnh Tràng Quốc Độ, và Phật hiệu là Kim Phù Đàn Kim Tràng Quang Chiếu Minh Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn. Cho đến sau khi Phật nầy Niết bàn Chánh pháp, Tượng pháp cũng đều diệt hết.
Con thứ Ngân Quang sau đó tiếp theo kế bổ Phật xứ. Thế giới bấy giờ như cũ không khác. Phật hiệu là Kim Quang Chiếu Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn.
Mười ngàn Thiên Tử nầy sau khi nghe ba vị Đại Sĩ được thọ ký xong; lại nghe Kinh Kim Quang Minh như vậy, nghe rồi vui vẻ, sanh tâm quí trọng, không bị cấu nhiễm, như ngọc lưu ly trong suốt không ngại, cũng như hư không.
Bấy giờ Như Lai biết mười ngàn vị Thiên tưœ nầy được thiện căn thuần thục. Ngài liền thọ ký cho những vị đó:
Nầy các Thiên tử! Các vị đời sau qua a tăng kỳ trăm ngàn vạn ức na do tha kiếp sẽ thành Chánh giác; ở thế giới nầy, đồng chung một nhà, một họ, một tên, hiệu là Thanh Mục Ưu Bát La Hoa Hương Sơn Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Như vậy tuần tự xuất hiện ra đời kể đủ vạn Phật.
Lúc bấy giờ tại Đạo tràng có vị thần cây Bồ đề tên là Đẳng Tăng Ích bạch Phật rằng:
Bạch đức Thế Tôn! Mười ngàn vị Thiên tử nầy ở trên cung Trời Đao Lợi, vì nghe Pháp nên tập trung đến đây, sao Như Lai liền thọ ký cho họ? - Kính bạch Thế Tôn! Con chưa từng nghe các vị Thiên tử nầy tu hành đủ sáu Ba La Mật; cũng chưa từng nghe họ bỏ tay chân, đầu, mắt, tủy não, vợ con yêu quí, của cải, lúa gạo, vải lụa, vàng bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, chơn châu, san hô, ngọc trai, ngọc bích và đồ ăn uống ngon ngọt, mền chiếu, áo quần, thuốc thang chữa bệnh, voi, ngựa, xe cộ, nhà cửa, điện đền, vườn, rừng, ao suối, tôi tớ, người hầu... như vô lượng các vị Bồ Tát khác, dùng đủ thứ đồ nuôi sống cúng dường, cung kính, cúng dường quá khứ vô lượng trăm ngàn vạn ức vô số chư Phật.
Kính bạch Thế Tôn! Bồ Tát như thế, ở đời vị lai cũng bỏ vô lượng những vật quí trọng đầu, mắt, tủy não, vợ con yêu quí, của cải, lúa gạo, vải lụa, cho đến tôi tớ, vân vân... lần lượt tu hành thành tựu như thế rồi lại trải qua công tu khổ hạnh vô lượng kiếp số, nhiên hậu mới đặng thọ ký thành Phật.
Bạch đức Thế Tôn! Những vị Thiên tưœ nầy nhờ nhơn gì, tu những căn lành thù thắng nào mà từ trên trời kia vừa đến nghe pháp, liền được thọ ký? Kính mong Thế Tôn, vì con giải nói, để cho con được dứt sự nghi ngờ.
Bấy giờ Phật bảo Thiện Nữ thiên rằng: Đều có nhơn duyên căn lành thù thắng, do tùy tướng tu. Vì sao như thế? - Các Thiên tử nầy đã từ cung trời, bỏ các thú vui ngũ dục trên ấy, cố đến nghe kinh Kim Quang Minh nầy; được nghe kinh rồi, lại còn tịnh tâm quí trọng kinh nầy, như thuyết tu hành và lại được nghe thọ ký ba vị Đại Bồ Tát nầy cũng do nhơn duyên thuở quá khứ đã phát tâm thệ nguyện, thế nên nay đều được ta thọ ký cho các vị ấy ở đời vị lai sẽ thành Chánh giác.
PHẨM THỨ MƯỜI LĂM
TRỪ BỊNH
Phật bảo Thọ Thần Bồ Đề Đạo Tràng Thiện Nữ Thiên rằng:
Nầy Thiện Nữ Thiên! Lắng nghe lắng nghe. Khéo ghi nhớ lấy, ta sẽ vì người, nói những nhơn duyên thệ nguyện xa xưa, trải qua vô lượng vô số kiếp trước không thể nghĩ bàn.
Lúc bấy giờ có đức Phật ra đời hiệu là Bảo Thắng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn.
Nầy Thiện Nữ Thiên! Lúc đó sau khi Phật nhập Niết bàn, Chánh pháp diệt rồi, trong thời Tượng pháp (1) có vua tên là Thiên Tự Tại Quang, tu theo Chánh pháp, như pháp trị đời. Nhơn dân hòa thuận, hiếu dưỡng cha mẹ. Trong nước ấy có một vị Trưởng giả tên là Trì Thủy, giỏi nghề thầy thuốc, cứu chữa các bệnh, phương tiện biết rõ tứ đại tăng giảm!
Nầy Thiện Nữ Thiên! Khi ấy trong nhà Trưởng giả Trì Thủy sau sanh ra được một người con trai tên là Lưu Thủy, thân thể thù thắng, đoan chánh bậc nhất, hình sắc đẹp đẽ, đầy đủ oai đức, bẩm tánh thông minh thấu hiểu các thứ sách luận, toán số, biết các kỹ nghệ, tất cả mọi thứ đều được thông đạt. Khi đó trong nước bị nạn bệnh dịch, vô số chúng sanh không ai tránh khỏi bị bệnh thúc bách khổ não vô cùng!
Nầy Thiện Nữ Thiên! Lưu Thuœy con cuœa vị Trưởng giảấy thấy các chúng sanh bị bệnh khổ sở không lường như thế. Vì các chúng sanh, sanh lòng Đại bi suy nghĩ thế nầy: trăm ngàn chúng sanh không lường như vậy, bị các khổ não, cha ta tuy giỏi nghề thuốc, có thể chữa các bệnh nhân, biết rõ bốn đại bệnh hoạn tăng giảm nhưng nay tuổi già suy yếu khô gầy, da héo mặt nhăn, ốm o lập cập, đi đứng, tới lui tay chân lẩy bẩy, nương ghế, chống gậy mệt mỏi khốn đốn! Không thể đến các thành ấp xóm làng; mà nay chúng sanh gặp phải trọng bệnh, không ai cứu chữa! Ta nay phải đến thưa qua thân phụ, hỏi những phương thuốc bí yếu trị bệnh. Thưa hỏi biết rồi, sẽ đi đến các thành ấp, xóm làng, chữa cho chúng sanh đã mắc trọng bệnh, làm cho họ được thoát khỏi cảnh khổ!
Khi đó con vị Trưởng giả suy nghĩ như thế rồi liền đến chỗ người cha làm lễ xong đứng lui qua một bên, vòng tay thưa hỏi những việc tăng giảm của thân tứ đại, xin phụ thân dạy. Ông nói kệ rằng:
Làm sao biết được
Tứ đại các căn
Suy tổn tiêu hao
Mà bị các bệnh?
Làm sao biết được
Thời tiết ăn uống,
Hoặc ăn, ăn xong,
Lửa thân không diệt?
Làm sao biết được
Trị Phong và Nhiệt?
Nước quá bệnh phổi,
Và các bệnh khác...
Khi nào Phong động,
Khi nào Nhiệt động?
Khi nào Thủy động?
Làm hại chúng sanh?
Bấy giờ người cha
Liền dùng kệ tụng
Giải nói phương thuốc
Mà đáp cho con:
Ba tháng là Hạ,
Ba tháng là Thu,
Ba tháng là Đông,
Ba tháng là Xuân,
Mười hai tháng nầy,
Kể từ ba tháng,
Theo số như vậy
Một năm bốn thời;
Nếu từng hai tháng
Thì đủ sáu thời.
Ba tháng thuộc xưa,
Nay theo hai tháng,
Tùy thời tiết ấy,
Ăn uống nghỉ ngơi
Thì được khỏe mạnh,
Y phương đã nói,
Tùy thời trong năm,
Các căn tứ đại
Tăng giảm hư hoại,
Khiến thân mắc bệnh,
Có thầy thuốc giỏi
Tùy thuận bốn thời,
Ba tháng nuôi dưỡng
Điều hòa sáu đại,
Tùy bệnh ăn uống
Và dùng thuốc thang.
Người bệnh phong nhiều
Mùa hạ phát động,
Người bị bệnh Nhiệt
Mùa Thu phát động,
Người bị nhiều bệnh
Mùa Đông phát động,
Người bị bệnh phổi
Mùa Xuân thêm nặng,
Người có bệnh phong
Mùa Hạ nên uống:
Chất béo, muối, dấm
Và ăn đồ nóng,
Người có bệnh Nhiệt
Thu uống cam lạnh,
Có nhiều chứng bệnh
Đông uống dấm đường,
Mùa Xuân bệnh phổi
Uống chất cay nóng,
Sau khi ăn no
Thì phát bệnh phổi,
Khi ăn tiêu rồi
Thì phát bệnh nhiệt,
Sau khi đã đói
Thì phát bệnh phong,
Bốn đại như thế
Tùy ba thời phát.
Bệnh phong ốm yếu
Dùng chất sữa béo,
Bệnh nhiệt Hạ uống
Trái A Lê Lặc,
Các bệnh nên uống
Ba thứ diệu dược:
Là chất ngọt, cay
Và các chất béo,
Bệnh phổi nên uống
Các chất vị nhờn.
Nếu bệnh phong, nhiệt,
Bệnh phổi đồng phần
Trái thời mà phát
Nên phải nhờ thầy,
Tùy bệnh chuyên chữa
Cơm cháo thuốc thang.
Nầy Thiện Nữ Thiên! Bấy giờ Lưu Thủy con ông trưởng giả hỏi về phương thuốc và sự tăng giảm của thân tứ đại. Nhơn đó biết rõ được các phương thuốc. Khi biết các phương thuốc rồi ông ta đi khắp trong nước từ thành thị đến thôn quê hẻo lánh, nơi nào có những chúng sanh bệnh khổ thì ông thăm hỏi, an ủi mọi người và nói rằng tôi là thầy thuốc đây! Tôi là thầy thuốc biết các phương thuốc, nay sẽ vì người, chữa bệnh cứu giúp, trừ cho bệnh lành!
Nầy Thiện Nữ Thiên! Chúng sanh lúc ấy nghe ông Lưu Thủy thăm hỏi an ủi, hứa chữa lành bệnh nên các bệnh nhân sanh tâm vui vẻ mừng rỡ không lường.
Khi bấy giờ có vô lượng chúng sanh gặp phải trọng bệnh, được nghe nói thế, nên tâm hoan hỷ, trong người nhẹ nhàng tất cả bệnh hoạn đều được tiêu trừ, bình phục như thường, khí lực đầy đủ.
Nầy Thiện Nữ Thiên! Lại có vô lượng trăm ngàn chúng sanh bệnh khổ nặng nề, khó chữa lành được, liền dẫn đem đến chỗ nhà trưởng giả, ông đem diệu dược ra trao bảo uống, uống xong bệnh nhân liền được bình phục!
Nầy Thiện Nữ Thiên! Ông Lưu Thủy đã ở trong nước ấy, từng chữa tất cả bệnh khổ chúng sanh đều được an lành!
]
QUYỂN BA CHUNG
Như Lai thuở trước vận Đại Từ Bi,
Trong nước Quang Vương làm lương y,
Công đức mãn tam kỳ,
Chứng Đại Bồ đề,
Thệ nguyện độ quần Mê!
NAM MÔ KIM QUANG MINH HỘI THƯỢNG PHẬT BỒ TÁT (3 lần)
KINH KIM QUANG MINH .HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.TINH THAT KIM LIEN.BAT CHANH DAO.THICH NU CHAN TANH.GIAC TAM.AUSTRALIA,SYDNEY.7/9/2014.

No comments:

Post a Comment