Saturday 6 September 2014

QUYỂN 1
QUYỂN 1
PHẨM THỨ NHẤT
TỰA
Như thật (1) tôi nghe một thời Phật ở núi Kỳ Xà Quật tại thành Vương Xá. Bấy giờ Như Lai dạo qua pháp tánh thậm thâm vô lượng, bản hạnh chư Phật và các công hạnh thanh tịnh của các vị Đại Bồ Tát đã từng tu hành.
Là Kim Quang Minh
Vua trong các kinh,
Nếu có người nghe
Thường hay suy nghĩ
Nghĩa lý sâu xa
Vô thượng nhiệm mầu,
Kinh điển như vậy
Thường được bốn Phật
Ở trong bốn phương
Gia bị hộ trì:
Đông phương A Súc,
Nam phương Bảo Tướng,
Tây Vô Lượng Thọ,
Bắc Vi Diệu Thanh.
Ta nay sắp nói
Các pháp sám hối,
Là pháp vô thượng
Phát sanh công đức,
Hoại các điều khổ,
Dứt các nghiệp ác;
Là pháp căn bản
Nhất thiết chủng trí (2)
Tu tập trang nghiêm
Vô lượng công đức,
Diệt các điều khổ
Ban vui không lường.
Người thiếu các căn,
Thọ mạng tổn giảm,
Nghèo khổ khốn cùng,
Chư Thiên bỏ lìa,
Thân thuộc chống báng
Tranh tụng lẫn nhau
Pháp luật gia hình
Tài vật tổn hao,
Buồn lo sợ sệt;
Sao xấu tai dịch,
Bọn tà thuốc độc,
Biến quái liên miên
Đêm thấy điềm dữ,
Ngày thì lo phiền.
Nên tắm rửa sạch,
Y phục chỉnh tề,
Nghe kinh điển nầy
Chí tâm thanh tịnh,
Chuyên nghe pháp môn
Thậm thâm chư Phật.
Oai đức kinh nầy
Đều hay tiêu trừ
Việc ác như thế
Khiến được dứt diệt.
Thiên Vương hộ thế
Đem các quan thuộc
Và cùng vô lượng
Các chúng Dạ Xoa
Đều đến ủng hộ
Người trì kinh nầy.
Thiên thần Đại Biện,
Thần sông Ni Liên
Mẹ con Quỉ thần,
Địa thần Kiên Lao (3)
Đại Phạm Thiên Vương.
Tam thập tam thiên (4)
Đại thần Long Vương,
Khẩn Na La Vương,
Ca Lâu La Vương,
A Tu La Vương (5)
Cùng quyến thuộc họ
Đều đến ủng hộ
Người nghe kinh nầy
Ngày đêm không rời.
Ta nay đang nói
Việc làm nhiệm mầu
Thậm thâm bí mật
Chư Phật Thế Tôn,
Trăm ngàn muôn kiếp
Rất khó được gặp.
Nếu được nghe kinh,
Hoặc vì người nói,
Hoặc Tâm tùy hỉ
Sắm đồ cúng dường,
Những người như thế
Ở vô lượng kiếp
Thường được chư thiên
Bát bộ (6) cung kính.
Tu hành như thế
Sanh các công đức
Không thể nghĩ bàn,
Nhóm phước không lường
Cũng được mười phương
Chư Phật Thế Tôn,
Các đại Bồ Tát
Gia bị hộ trì.
Y phục chỉnh tề
Dùng hương thượng diệu
Từ tâm cúng dường
Thường không xa lìa
Thân, ý thanh tịnh
Không các cấu uế,
Vui vẻ thích thú
Ưa chuộng kinh nầy.
Nếu ai được nghe,
Nên biết hay được
Thân người, cõi người
Và do chánh mạng
Nghe pháp sám hối,
Giữ gìn nơi tâm.
Là thượng thiện căn,
Chư Phật khen ngợi!
PHẨM THỨ HAI
THỌ LƯỢNG
Lúc bấy giờ ở trong thành Vương Xá có Đại Bồ Tát tên là Tín Tướng đã từng cúng dường vô lượng ức na do tha (1) trăm ngàn chư Phật quá khứ, trồng các căn lành. Bồ Tát Tín Tướng suy nghĩ như vầy: Vì nhơn duyên gì mà đức Thích Ca Như Lai thọ mạng ngắn ngủi như thế, mới tám mươi tuổi đã nhập Niết Bàn (2)?
Lại còn nghĩ rằng: Như Phật đã nói, có hai nhơn duyên được sống lâu dài. Thế nào là hai? Một không sát sanh, hai là bố thí chúng sanh đồ ăn. Mà Thế Tôn ta ở trong vô lượng a tăng kỳ kiếp tu giới bất sát, đầy đủ thập thiện (3), ban cho chúng sanh những đồ ăn uống không thể hạn lượng cho đến tự thân, xương tủy máu thịt thí cho chúng sanh đói khát được no đủ huống nữa là các thứ vật thực. Đại sĩ chí tâm niệm Phật như thế.
Khi Bồ Tát đang suy nghĩ nghĩa nầy thì trong nhà kia tự nhiên rộng rãi, trang nghiêm mọi thứ lưu ly xanh biếc của các cõi Trời, đủ các thứ báu xen lẫn với nhau làm thành mặt đất, cũng như chỗ ở các đức Như Lai nơi cõi Tịnh Độ. Có các mùi hương mầu nhiệm hơn hương của các cõi Trời. Khói mây bao phủ đầy khắp nhà đó, ở bốn mặt nhà đều có bốn tòa cao bằng bảy báu tự nhiên xuất hiện. Toàn dùng áo Trời để làm đồ trải. Trên những tòa báu nhiệm mầu ấy đều có các hoa báu, do sức thọ dụng chư Phật hiệp thành. Trên hoa sen có bốn đức Như Lai: Đông Phương A Súc, Nam Phương Bảo Tướng, Tây Vô Lượng Thọ, Bắc Vi Diệu Thanh. Bốn Đức Như Lai nầy tự nhiên ngồi trên tòa sư tử phóng hào quang sáng khắp thành Vương Xá, và cả ba ngàn đại thiên thế giới, đến các thế giới chư Phật mười phương nhiều như Hằng sa. Tung các hoa trời tấu các nhạc trời. Lúc ấy chúng sanh ở trong ba ngàn đại thiên thế giới, nhờ thần lực của chư Phật mà được những sự khoái lạc của các cõi Trời. Những kẻ thiếu căn, liền được đầy đủ. Nói tóm lại là những việc lợi ích trong cả thế gian lâu nay chưa từng thấy có, nay đều xuất hiện đầy đủ.
Bấy giờ Bồ Tát Tín Tướng thấy được chư Phật và những việc hy hữu ấy, vui mừng phấn khởi cung kính chắp tay, hướng về chư Phật, tâm niệm thế nầy: Thích Ca Như Lai vô lượng công đức, nhưng việc thọ mạng tâm con sanh nghi, tại sao Như Lai thọ mạng ngắn ngủi có tám mươi tuổi mà nhập Niết Bàn?
Lúc bấy giờ bốn đức Phật dùng tâm chánh biến tri bảo Bồ Tát Tín Tướng: Nầy Thiện nam tử! Người nay không nên nghĩ lường về việc thọ mạng ngắn ngủi của đức Như Lai. Vì sao như thế? Nầy Thiện nam tử! Chúng ta không thấy các cõi Trời, Người, các Ma, Phạm Thiên, các bậc Sa Môn cùng Bà La Môn, Nhơn và Phi Nhơn có thể nghĩ tính về việc thọ lượng của đức Như Lai và biết thời hạn của các ngài được, duy trừ Như Lai mới có thể biết. Khi đó bốn đức Như Lai sắp muốn nói về thọ mạng của đức Thích Ca Văn Phật, cho nên ở các cõi trời Sắc giới (3), Dục giới (4), có các Long vương, các chúng Quỉ thần, Càn Thát Bà thần, A Tu La thần, Ca Lâu La thần, Khẩn Na La thần, Ma Hầu La Già và có vô lượng ức na do tha chư Đại Bồ Tát, nhờ thần lực của chư Phật đều đến tập trung tại nhà Tín Tướng Bồ Tát. Khi ấy bốn Phật ở trong đại chúng dùng kệ tóm lược ví dụ để nói về thọ lượng của Thích Ca Như Lai:
Nước bốn biển lớn
Biết được số giọt,
Thọ mạng Thích Tôn
Không thể đếm được,
Các núi Tu Di
Biết được cân lượng,
Thọ mạng Thích Tôn
Không thể lường được.
Biết số cát bụi
Tất cả đại địa,
Thọ mạng Thích Tôn
Không thể tính được.
Hư không còn có
Bờ mé giới hạn,
Thọ mạng Thích Tôn
Không thể kể được.
Ngàn muôn vạn kiếp
Không thể tính kể,
Phật thọ vô lượng
Vô biên như thế.
Do nhơn duyên ấy,
Nên nói hai duyên,
Không hại vật mạng,
Thí thực vô lượng.
Thế nên Đại sĩ
Thọ không thể kể,
Vô lượng vô biên,
Cũng không giới hạn,
Thế nên người nay
Không nên nghi hoặc
Về việc thọ mạng
Vô lượng của Phật.
Bấy giờ Bồ Tát Tín Tướng nghe bốn đức Phật nầy giảng về việc thọ mạng vô lượng của đức Thích Ca Như Lai, lòng tin sâu xa, vui mừng phấn khởi:
Khi nói đến phẩm Như Lai Thọ Lượng như vậy rồi thì vô lượng vô số chúng sanh phát tâm Chánh đẳng Chánh giác. Khi ấy bốn đức Như Lai bỗng nhiên không còn hiện nữa.
PHẨM THỨ BA
SÁM HỐI
Bồ Tát Tín Tướng ngay trong đêm ấy mộng thấy trống vàng, hình trạng to lớn, rực rỡ đẹp đẽ, ánh sáng của nó chiếu khắp cũng như ánh sáng mặt trời. Trong ánh sáng ấy thấy được mười phương vô lượng vô biên chư Phật Thế Tôn ngồi tòa Lưu Ly dưới các cây báu, cùng với vô lượng quyến thuộc vây quanh. Chư Phật đang vì họ mà nói pháp. Thấy trong đó có một người giống như vị Bà La Môn cầm dùi đánh trống, tiếng kêu vang rền, tiếng ấy diễn nói kệ tụng sám hối. Khi ấy Bồ Tát Tín Tướng thức tỉnh, chí tâm nhớ nghĩ kệ tụng sám hối đã nghe trong mộng. Đến sáng ngày thì rời thành Vương Xá mà đi thẳng đến núi Kỳ Xà Quật. Lúc ấy cũng có vô lượng vô biên trăm ngàn chúng sanh cùng với Bồ Tát đến ngay chỗ Phật. Đi đến nơi rồi, đảnh lễ chân Phật, nhiễu quanh bên phải ba vòng rồi lui lại ngồi một bên, cung kính, chắp tay chiêm ngưỡng tôn nhan, mắt không hề rời, đem việc trống vàng và kệ sám hối đã thấy trong mộng, nói cho Phật nghe:
Đêm qua chiêm bao
Con còn nhớ rõ
Mộng thấy trống vàng
Màu sắc rực rỡ,
Ánh sáng chiếu diệu,
Sáng hơn mặt trời,
Chiếu khắp mười phương
Hằng sa thế giới,
Nhơn ánh sáng ấy
Được thấy chư Phật
Ngồi tòa lưu ly
Dưới các cây báu,
Vô lượng đại chúng
Đoanh vây thuyết pháp
Thấy Bà La Môn
Đánh trống vàng ấy.
Trong tiếng trống đó
Nói kệ như vầy:
Trống vàng lớn nầy
Phát tiếng nhiệm mầu
Đều hay dứt trừ
Tội khổ ba đời,
Tội khổ địa ngục,
Ngạ quỉ, súc sanh,
Nghèo cùng khốn ách,
Nhiều thứ khổ khác...
Trống nầy phát xuất
Âm vang nhiệm mầu,
Trừ các phiền não
Bức bách chúng sanh,
Dứt mọi sợ sệt,
Khiến không lo sợ.
Cũng như chư Phật
Được vô sở úy.
Chư Phật Thánh Nhơn
Đã thành công đức,
Lìa khỏi sanh tử
Đến bờ Đại giác,
Như vậy chúng sanh
Cũng được công đức,
Định và trợ đạo (1)
Cũng như biển lớn.
Trống nầy phát tiếng
Nhiệm mầu như vậy,
Khiến chúng sanh được
Phạm âm (2) sâu xa,
Chứng Phật Bồ đề
Vô thượng thắng quả.
Chuyển pháp vô thượng
Thanh tịnh nhiệm mầu
Thọ vô lượng kiếp
Không thể nghĩ tính.
Diễn nói chánh pháp
Lợi ích chúng sanh.
Hay diệt phiền não,
Trừ các điều khổ:
Tham, sân vân vân
Đều khiến dứt diệt.
Hoặc có chúng sanh
Ở tại địa ngục,
Lửa cháy hừng hực
Thiêu đốt thân ấy,
Nếu nghe trống vàng
Âm thanh nhiệm mầu
Phát ra ngôn giáo,
Liền tìm lễ Phật
Cũng khiến chúng sanh
Biết được túc mạng
Trăm đời ngàn đời,
Ngàn muôn ức đời.
Khiến tâm chánh niệm
Chư Phật Thế Tôn.
Cũng nghe những lời
Vô thượng nhiệm mầu,
Trong trống vàng nầy
Phát tiếng vi diệu.
Lại khiến chúng sanh
Được gặp chư Phật.
Xa lìa tất cả
Các thứ ác nghiệp,
Khéo tu vô lượng
Thiện nghiệp thanh tịnh
Chư Thiên, người đời
Và các chúng sanh
Tùy sự suy nghĩ
Các đều nguyện cầu,
Trống vàng phát xuất
Âm thanh như vậy
Tất cả đều hay
Thành tựu đầy đủ,
Nếu có chúng sanh
Đọa đại địa ngục
Lửa dữ hừng hực
Đốt cháy thân kia,
Không ai cứu hộ,
Trôi lăn các nạn,
Sẽ khiến tất cả
Diệt trừ khổ ách.
Nếu có chúng sanh
Các khổ bức bách,
Báo ba đường ác
Cho đến loài người.
Trống vàng như vậy
Phát xuất âm thanh,
Đều hay diệt trừ
Hết các nghiệp khổ.
Kẻ không chỗ nương,
Không ai cứu hộ.
Con vì tất cả
Làm chỗ qui y.
Các Thế Tôn nay
Xin sẽ chứng tri.
Với con đã lâu
Sanh lòng đại bi,
Khắp cả mọi nơi,
Mười phương Như Lai,
Đức Phật hiện tại
Đấng Lưỡng Túc Tôn (3)
Con vốn đã làm
Các nghiệp chẳng lành,
Nay xin sám hối
Trước đấng Thập lực (4)
Không biết ân Phật
Và ân cha mẹ!
Không hiểu thiện pháp,
Tạo các điều ác,
Ỷ mình tôn quí
Và nhiều tiền bạc.
Tuổi trẻ buông lung
Làm các việc ác,
Tâm niệm chẳng lành,
Miệng nói lời dữ,
Tùy ý gây tạo
Không thấy điều lỗi.
Phàm phu ngu muội
Ngăn che không biết,
Gần gũi bạn ác
Phiền não loạn tâm (5).
Nhơn duyên năm dục
Tâm sanh hờn giận,
Không biết nhàm đủ
Cố làm việc ác.
Gần kẻ phi Thánh,
Nhơn sanh keo kiết,
Nhơn duyên nghèo cùng,
Gian nịnh làm ác.
Lệ thuộc kẻ khác
Nên thường sợ sệt;
Không được tự tại
Mà phải làm ác!
Tham dục ngu si
Khuấy động tâm hồn,
Khát ái thúc bách
Tạo các điều ác,
Do nơi cơm áo
Và do nhan sắc,
Ràng buộc thiêu đốt
Tạo các điều ác!
Thân khẩu ý nghiệp
Gây bao tội lỗi...
Những tội như thế
Nay đều sám hối.
Hoặc không cung kính
Phật Pháp Thánh Chúng.
Những tội như thế
Nay đều sám hối.
Hoặc không cung kính
Duyên giác, Bồ Tát,
Những tội như thế
Nay đều sám hối.
Vì do ngu si
Bài báng Chánh pháp.
Không biết cung kính
Cha mẹ tôn trưởng...
Những tội như thế
Nay đều sám hối.
Ngu hoặc ngăn che
Kiêu mạn buông lung,
Nhơn tham, sân, si
Tạo các điều ác...
Những tội như thế
Nay đều sám hối.
Con nay cúng dường
Vô lượng vô biên
Ba ngàn đại thiên
Thế giới chư Phật.
Con sẽ cứu giúp
Vô lượng chúng sanh.
Tất cả mười phương
Nơi nào có khổ
Con sẽ cứu độ
Không thể nghĩ bàn.
Vô số chúng sanh
Được trú Thập địa.
Đã được an ổn
Trú Thập địa rồi.
Đều khiến đầy đủ
Như Lai Chánh Giác.
Vì một chúng sanh
Ức kiếp tu hành
Khiến vô lượng chúng
Thoát khỏi biển khổ!
Con sẽ vì những
Chúng sanh như thế
Diễn nói các pháp
Thậm thâm mầu nhiệm
Là Kim Quang Minh
Diệt trừ tội ác,
Gây tạo nhiều kiếp
Tội ác rất nặng
Nếu hay chí tâm,
Một phen sám hối,
Những tội như thế
Thảy đều diệt hết.
Con nay đã nói
Phương pháp sám hối,
Kim Quang Minh nầy
Thanh tịnh nhiệm mầu,
Hay diệt trừ gấp
Tất cả nghiệp chướng.
Con sẽ an ổn
Ở nơi Thập địa
Mười món trân bảo
Dùng làm gót chân.
Thành Phật vô thượng
Công đức quang minh,
Độ các chúng sanh
Thoát khỏi ba cõi.
Chư Phật có những
Pháp tạng thậm thâm
Không thể nghĩ bàn
Vô lượng công đức,
Nhất thiết chủng trí
Nguyện đều đầy đủ,
Trăm ngàn thiền định,
Căn, Lực, Giác đạo (6),
Các Đà La Ni (7)
Không thể nghĩ bàn,
Thập lực Thế Tôn (8)
Con sẽ thành tựu.
Chư Phật Thế Tôn
Có Đại Từ Bi,
Chứng nhận lòng thành
Con xin sám hối.
Hoặc con trăm kiếp
Gây bao tội lỗi,
Do nhơn duyên ấy
Sanh nhiều buồn khổ,
Nghèo cùng thiếu thốn,
Rầu rĩ hoảng hốt,
Sợ sệt tội ác
Tâm thường khủng khiếp,
Bất kỳ ở đâu
Không chút an vui!
Mười phương hiện tại
Đại bi Thế Tôn
Hay trừ chúng sanh
Mọi thứ sợ sệt,
Nguyện nhận cho con
Thành tâm sám hối,
Khiến con tiêu trừ
Những điều sợ sệt.
Con đã có những
Nghiệp cấu phiền não,
Chỉ nguyện hiện tại
Chư Phật Thế Tôn
Dùng nước Đại Bi
Rửa trừ sạch sẽ!
Tội ác quá khứ
Nay đều sám hối,
Những tội hiện tại
Thành tâm tỏ bày,
Việc ác chưa làm
Nguyện không dám làm,
Những nghiệp đã làm
Không dám che dấu.
Ba nghiệp của thân,
Bốn nghiệp của khẩu,
Và ý ba nghiệp
Nay đều sám hối.
Thân khẩu tạo tác
Và do ý nghĩ,
Mười thứ nghiệp ác (9)
Sám hối tất cả.
Lìa mười nghiệp ác
Tu mười nghiệp lành.
An ở thập trú
Cho đến thành Phật.
Đã tạo ác nghiệp
Phải chịu ác báo.
Nay ở trước Phật
Thành tâm sám hối.
Hoặc quốc độ nầy
Hay thế giới khác
Có các pháp lành
Đều đem hồi hướng.
Con nay tu hành
Ba nghiệp lương thiện,
Nguyện ở đời sau
Chứng đạo vô thượng.
Hoặc ở các cõi
Sáu thú (10) hiểm nạn,
Ngu si vô trí
Tạo các điều ác,
Nay ở trước Phật
Đều xin sám hối,
Thế gian có những
Sanh tử hiểm nạn:
Các nghiệp dâm dục
Ngu phiền não nạn.
Những nạn như thế
Con nay sám hối,
Nạn tâm khinh lờn,
Nạn gần bạn ác
Hiểm nạn ba cõi (11)
Và nạn ba độc (12).
Khó không gặp nạn
Khó gặp thời tốt,
Khó tu công đức
Cũng khó gặp Phật...
Những nạn như thế
Nay đều sám hối.
Chư Phật Thế Tôn
Chỗ con nương tựa,
Thế nên con nay
Kính lễ chư Phật,
Sắc vàng rực rỡ
Như núi Tu Di,
Thế nên con nay
Lễ đấng Tôn sư
Hình sắc vô thượng
Như vàng cõi Trời,
Đôi mắt sáng ngời
Như ngọc lưu ly,
Công đức uy nghi
Danh xưng rạng rỡ.
Phật chiếu Đại bi
Diệt trừ tăm tối.
Thiện tịnh không cấu,
Lìa những bụi mù,
Trí Phật tuyệt vời
Chiếu sáng khắp nơi!
Lửa dữ phiền não
Khiến tâm nóng đốt,
Chỉ Phật hay trừ,
Như trăng trong suốt,
Băm hai tướng tốt,
Tám mươi vẻ đẹp (13)
Trang nghiêm thân Phật
Ngắm mãi không nhàm!
Công đức huy hoàng
Sáng tỏa muôn nơi,
Như ánh mặt trời
An trú ba cõi,
Cũng như lưu ly
Không chút nhơ nhớp,
Tỏa sắc nhiệm mầu
Đủ thứ khác lạ,
Sắc ấy ửng hồng
Như mặt trời mọc,
Pha lê, bạch ngọc
Xen lẫn chiếu giăng,
Đủ thứ ngọc vàng
Trang nghiêm thân Phật
Ở trong ba cõi
Biển lớn sanh tử
Nước ngập sóng dồi
Não loạn tâm con,
Vị độc đắng cay
Hết sức nhô nhám,
Lưới sáng Như Lai
Hay khiến khô cạn.
Diệu thân đoan nghiêm
Tướng hảo vô hạn,
Sắc vàng chói sáng
Chiếu khắp tất cả,
Biển lớn trí tuệ
Đầy đủ ba cõi.
Thế nên con nay
Cúi đầu đảnh lễ,
Như nước biển lớn
Khó biết số lượng,
Cát bụi đại địa
Không thể tính kể,
Những núi Tu Di
Không thể đo lường,
Bờ mé hư không
Cũng không thể đến.
Chư Phật cũng vậy
Công đức vô lượng,
Những kẻ hữu tâm
Không thể biết được.
Trong vô lượng kiếp
Hết lòng suy nghĩ,
Không thể biết được
Công đức của Phật.
Những núi đại địa
Còn biết số lượng,
Có thể đếm biết
Từng giọt nước biển,
Công đức của Phật
Không thể nào biết.
Tướng hảo trang nghiêm,
Danh xưng đặc biệt.
Công đức như thế
Khiến chúng đều được,
Con vì nhơn duyên
Nhờ những thiện nghiệp,
Đời sau không lâu
Sẽ thành Chánh giác,
Giảng nói diệu pháp
Lợi ích chúng sanh,
Độ thoát tất cả
Chúng khổ không lường,
Phá dẹp các ma
Và bà con chúng,
Chuyển diệu pháp luân
Vô thượng thanh tịnh,
Thọ vô lượng kiếp
Không thể nghĩ bàn.
Chúng sanh đầy đủ
Pháp vị cam lồ,
Con sẽ đầy đủ
Sáu Ba La Mật (14).
Cũng như chư Phật
Quá khứ thành tựu,
Dứt các phiền não
Trừ hết nghiệp khổ,
Diệt hết tham dục
Sân, si, vân vân...
Con sẽ nghĩ nhớ
Những việc túc mạng
Trăm đời, ngàn đời,
Trăm ngàn ức đời,
Thường sẽ chí tâm
Chánh niệm chư Phật,
Nghe nói các pháp
Vô thượng nhiệm mầu.
Con nhơn thiện nghiệp
Thường gặp chư Phật,
Xa lìa điều ác,
Tu các nghiệp lành.
Tất cả thế giới
Chỗ có chúng sanh
Khổ não không lường
Con sẽ trừ hết.
Nếu có chúng sanh
Các căn hủy hoại
Không được đầy đủ
Đều khiến đầy đủ.
Mười phương thế giới
Có những bịnh khổ
Ốm yếu ép ngặt
Không người giúp đỡ,
Đều khiến giải thoát
Dứt các bịnh khổ,
Lại được sức lực
Bình phục như cũ.
Hoặc phạm pháp luật
Phải bị tội hình
Sợ sệt không lường
Sầu lo khổ não.
Những người như thế
Đều khiến giải thoát.
Hoặc bị đánh đập,
Cột trói gông cùm,
Đủ các việc khổ
Thúc bách thân hình.
Vô lượng trăm ngàn
Rầu lo khủng khiếp,
Đủ điều hoảng hốt
Rối loạn tâm hồn,
Tất cả khổ não.
Vô biên như thế,
Nguyện khiến tất cả.
Đều được giải thoát.
Hoặc có chúng sanh
Khổ não đói khát,
Khiến được đủ thứ
Vật thực ngon ngọt.
Kẻ mù thấy được,
Kẻ điếc nghe được,
Kẻ câm nói được,
Kẻ rách có áo.
Những kẻ nghèo cùng
Liền được kho báu,
Của cải đầy đủ,
Không còn lo thiếu,
Ai nấy cũng đều
An ổn khoái lạc.
Cho đến không có
Một người khổ cực.
Chúng sanh xem nhau
Vui vẻ hòa hiệp.
Hình dáng oai nghiêm,
Người ưa trông thấy.
Tâm thường suy nghĩ
Việc lành của người.
Thỏa mãn áo cơm,
Công đức đầy đủ.
Tùy ý suy nghĩ
Của các chúng sanh,
Ước nguyện đều thành
Các thứ ca nhạc:
Tiêu, sáo, tranh, địch,
Cầm, sắc, trống, phách
Đủ thứ âm thanh
Nhiệm mầu như thế.
Nước sông, ao, hồ,
Suối, khe, rãnh, lạch
Hoa Ưu Bát La
Xanh vàng nở khắp.
Tùy sự mong ước
Của các chúng sanh,
Liền được đủ thứ
Y phục, cơm nước,
Tiền tài trân bảo,
Vàng bạc lưu ly,
Chơn châu, ngọc bích,
Anh lạc xen nhau...
Nguyện các chúng sanh
Không nghe tiếng ác,
Cho đến cũng không
Thấy có việc ác.
Nguyện các chúng sanh
Sắc diện tốt đẹp,
Đối xử với nhau
Dung hòa mến thương.
Những món tư sanh
Có trong thế gian,
Tùy nơi ý nghĩ
Đều khiến đầy đủ.
Nguyện các chúng sanh
Những việc mong cầu,
Như chỗ họ cần,
Vừa nghĩ liền được.
Các cây hoa thơm
Thường ở ba thời,
Rơi bột hương mịn
Và hương thoa mình,
Chúng sanh thọ lãnh
Vui vẻ khoái lạc.
Nguyện các chúng sanh
Thường được cúng dường
Không thể nghĩ bàn
Mười phương chư Phật
Vô thượng diệu pháp
Thanh tịnh không lường
Và cả đại chúng
Bồ Tát Thanh Văn.
Nguyện cả chúng sanh
Thường được xa lìa
Ba ác, tám nạn (15)
Gặp chỗ không nạn.
Hầu cận chư Phật
Pháp Vương vô thượng.
Nguyện các chúng sanh
Thường sanh tôn quí,
Của cải giàu có,
An ổn vui vẻ.
Hình sắc thượng diệu
Trang nghiêm thân thể
Công đức thành tựu,
Có đại công danh,
Nguyện các người nữ.
Đều thành thân nam,
Đầy đủ trí tuệ.
Tinh tấn không khác.
Thực hành tất cả
Đạo hạnh Bồ Tát,
Tâm siêng tu tập
Sáu Ba La Mật.
Thường thấy mười phương
Vô lượng chư Phật
Ngồi tòa lưu ly
Ở dưới cây báu,
An trú thiền định
Tự tại khoái lạc,
Diễn thuyết Chánh pháp
Chúng sanh ưa nghe.
Con hoặc hiện tại
Và đời quá khứ.
Làm những nghiệp ác
Có các hiểm nạn,
Nên bị quả ác
Không được vừa ý,
Nguyện đều diệt hết
Khiến không còn sót.
Nếu các chúng sanh
Ba cõi trói buộc,
Mắc lưới sanh tử
Kiên cố khít chặt
Nguyện dùng dao trí
Cắt đứt phá nát,
Trừ các khổ não
Sớm thành Chánh giác.
Hoặc cõi Diêm phù
Hay các phương khác,
Vô lượng thế giới
Có các chúng sanh
Tu hành tất cả
Công hạnh thiện diệu
Nguyện phát thâm tâm
Vui vẻ theo họ,
Con nay do bởi
Công đức tùy hỷ,
Và thân khẩu ý
Tu các nghiệp lành,
Nguyện ở đời sau
Thành vô thượng đạo,
Được thiện quả báo
Thanh tịnh không nhơ,
Hoặc có kính thờ,
Tán thán thập lực.
Tín tâm thanh tịnh,
Không các lưới nghi,
Hay nói những việc
Sám hối như thế,
Liền được vượt khỏi
Sáu mươi kiếp tội.
Các thiện nam tử
Và thiện nữ nhơn,
Các vua Sát Lợi
Và Bà La Môn
Nếu có cung kính
Chấp tay hướng Phật
Xưng tán Như Lai
Và các kệ nầy,
Nơi nơi, chốn chốn
Thường biết túc mạng.
Các căn đầy đủ
Thanh tịnh đoan trang,
Tất cả công đức
Đều được thành tựu.
Nơi nơi, chốn chốn
Thường được Quốc vương,
Phụ tướng, Đại thần
Đều phải cung kính.
Chẳng phải ở một,
Năm, hoặc mười Phật
Trồng các công đức
Nghe pháp sám ấy,
Hoặc ở vô lượng
Trăm ngàn muôn ức
Chư Phật Như Lai
Trồng các căn lành
Nhiên hậu mới được
Nghe pháp sám nầy
PHẨM THỨ TƯ
TÁN THÁN
Lúc ấy Phật bảo Địa thần Kiên Lao và Thiện Nữ Thiên: Quá khứ có vua tên Kim Long Tôn thường hay dùng lời tán thán như vầy mà tán thán Phật quá khứ, hiện tại và Phật vị lai:
Con nay tôn trọng,
Kính lễ tán thán
Mười phương chư Phật
Khứ, lai, hiện tại,
Chư Phật thanh tịnh,
Vắng lặng nhiệm mầu,
Sắc hơn các sắc,
Rực rỡ chói lọi;
Tiếng Phật tối thượng
Ở trong các tiếng,
Như tiếng Đại Phạm (1)
Chấn động sâu xa.
Tóc Phật đen nhánh,
Sáng chói óng ánh,
Đẹp đẽ mướt dịu
Không gì dụ được
Răng Phật sáng sạch
Cũng như ngọc tuyết,
Nổi bật dung nhan
Bằng phẳng phân minh.
Mắt Phật sáng đẹp
Thanh tịnh nghiêm chỉnh
Như cánh sen xanh
Nở ánh mặt nước.
Tướng lưỡi rộng dài
Sắc hồng chói lọi,
Sáng suốt chiếu soi
Tươi như hoa nở.
Hào tướng rực rỡ (2)
Như ánh nguyệt châu
Thanh tịnh rạng ngời
Tợ như lưu ly.
Mày nhỏ xước cong
Như hình trăng non,
Sắc đen lóng lánh
Như sắc ong chúa.
Mũi cao tròn thẳng
Như thoi vàng đúc,
Vi diệu, mịn màng
Đẹp đẽ cân đối.
Thắng tướng Như Lai
Thứ lớp tối thượng.
Đặng vị chơn chánh
Không ai sánh đồng:
Mỗi lỗ chân lông
Mọc một lông xoáy,
Mềm mại đen nháy
Như lông Khổng tước.
Ngay trong khi sanh
Thân phóng hào quang
Chiếu khắp mười phương
Vô lượng quốc độ.
Diệt hết tất cả
Các khổ ba cõi,
Khiến các chúng sanh
Đều được khoái lạc
Địa ngục, Ngạ quỉ
Cho đến Súc sanh,
Nhơn gian, Chư thiên
An ổn không hoạn.
Đều diệt hết cả
Vô lượng cõi ác.
Thân sắc mầu nhiệm
Như vàng chói lọi.
Diện mạo thanh tịnh
Như trăng tròn sáng,
Thân Phật tỏ rạng
Như ánh mặt trời,
Đi đứng oai nghi
Oai như Sư tử.
Đứng duỗi hai tay
Thòng xuống quá gối,
Uyển chuyển như nhánh
Ta la gió động,
Một đoạn tròn sáng
Hay chiếu vô lượng,
Cũng như tập trung
Trăm ngàn nhật nguyệt
Thân Phật thanh tịnh
Không chút nhơ nhớp,
Ánh sáng chiếu khắp
Tất cả cõi Phật,
Hào quang rực rỡ
Sáng chiếu chói lọi
Đều hay lẩn ác
Vô lượng nhật nguyệt
Ánh sáng chư Phật
Chiếu vô lượng cõi,
Hay khiến chúng sanh
Nương sáng thấy Phật,
Vốn đã tu tập
Trăm ngàn hạnh nghiệp
Chứa nhóm công đức
Trang nghiêm thân Phật
Cánh tay thon tròn
Giống như vòi voi.
Tay chân mềm mại
Kính ái không nhàm!
Khứ lai chư Phật
Số như vi trần,
Hiện tại chư Phật
Cũng lại như vậy.
Như Lai như vậy
Con nay đều lễ.
Thân khẩu thanh tịnh,
Ý cũng như thế.
Dùng hương hoa quí
Dâng hiến cúng dường,
Ca vịnh tán dương
Trăm ngàn công đức.
Dẫu dùng trăm lưỡi
Ở trong ngàn kiếp
Tán công đức Phật
Không thể cùng được!
Như Lai có những
Công đức hiện tại
Sâu xa kiên cố
Vi diệu đệ nhất,
Dầu có ngàn lưỡi
Muốn tán một Phật,
Còn không thể hết
Chút phần công đức,
Huống nữa muốn tán
Công đức chư Phật!
Dầu cho biển lớn
Khắp cả trời đất,
Đến trời Hữu đảnh (3)
Nước đầy trong ấy,
Lấy một sợi lông
Chấm biết số giọt,
Nhưng không thể biết
Công đức một Phật!
Con nay do lễ,
Tán thán chư Phật,
Thân khẩu ý nghiệp
Đều được thanh tịnh.
Tất cả chỗ tu
Vô lượng nghiệp lành,
Cùng các chúng sanh
Chứng vô thượng đạo.
Nhơn Vương tán thán
Phật như thế rồi,
Lại phát thệ nguyện
Vô lượng như vầy:
Con hoặc đời sau
Vô lượng vô biên
A tăng kỳ kiếp
Sanh ở chỗ nào,
Thường ở trong mộng
Thấy được trống vàng,
Được nghe âm thanh
Sám hối nhiệm mầu.
Do nay tán thán
Diện mạo thanh tịnh,
Nguyện con đời sau
Cũng được như thế.
Công đức chư Phật
Không thể nghĩ kể!
Ở trăm ngàn kiếp
Rất khó được gặp,
Nguyện ở mai sau
Trong vô lượng đời
Đêm thì mộng thấy,
Ngày nói như thật.
Con sẽ tu hành
Đầy đủ lục độ,
Cứu giúp chúng sanh
Vượt qua biển khổ,
Nhiên hậu thân con
Thành đạo vô thượng
Khiến thế giới con
Không đâu sánh bằng.
Nhơn duyên tán Phật,
Dâng cống trống vàng,
Do quả báo nầy
Trong đời tương lai
Gặp Phật Thích Ca,
Được Phật thọ ký,
Và khiến hai con:
Kim Long, Kim Quang
Thường sanh nhà con,
Đồng được thọ ký.
Nếu có chúng sanh
Không kẻ cứu giúp,
Khổ sở thúc bách
Không nơi nương tựa,
Con ở mai sau
Vì những kẻ ấy,
Làm chỗ nương tựa
Và giúp đỡ họ,
Trừ hết tất cả
Những điều khổ sở,
Ban bố chúng sanh
Phước thiện an lạc.
Con ở đời sau
Tu Bồ đề đạo,
Không kể kiếp số
Như tận bổn tế,
Nhơn trống vàng nầy
Và pháp sám hối,
Khiến cho con đây
Biển ác, biển nghiệp,
Biển lớn phiền não
Đều khô sạch hết,
Biển công đức con
Nguyện đều thành tựu,
Biển lớn trí tuệ
Thanh tịnh đầy đủ,
Vô lượng công đức
Trợ đạo Bồ đề.
Cũng như biển lớn
Đầy đủ trân bảo.
Do sức sám hối
Kinh Kim Quang nầy,
Công đức Bồ đề
Sáng suốt vô ngại.
Trí tuệ rạng soi
Chiếu suốt thanh tịnh
Con ở đời sau
Thân sáng chiếu khắp,
Công đức oai thần
Quang minh chói lọi,
Tối thắng đặc thù
Ở trong ba cõi.
Sức các công đức
Không chút tổn giảm,
Sẽ độ chúng sanh
Vượt qua biển khổ.
Đồng được an trí
Biển lớn công đức.
Đời sau nhiều kiếp
Tu đạo Bồ đề.
Như xưa chư Phật
Đã từng tu tập.
Ba đời chư Phật
Quốc độ tịnh diệu,
Chư Phật chí tôn
Vô lượng công đức,
Khiến con đời sau
Được sự thù thắng
Công đức tịnh độ
Như Phật Thế Tôn!
Tín Tướng nên biết:
Ông Kim Long Tôn
Quốc Vương lúc đó
Là thân ông đây,
Kim Long, Kim Quang
Hai con khi ấy,
Tức nay con ông
Ngân Tướng, Kim Tướng.
PHẨM THỨ NĂM
KHÔNG
Vô lượng các kinh
Nói nhiều nghĩa không,
Thế nên ở đây
Giải thích lược qua.
Chúng sanh căn độn,
Trí tuệ kém cỏi,
Không thể biết rộng
Vô lượng nghĩa không.
Nên tôn kinh nầy
Chỉ nói tóm lược.
Phương tiện mầu nhiệm
Dùng đủ nhơn duyên,
Vì kẻ độn căn
Khởi lòng Đại bi,
Ta nay diễn nói
Kinh điển nhiệm mầu,
Như ta đã hiểu
Biết ý chúng sanh.
Thân nầy hư ngụy
Như mây trong không,
Xóm làng sáu nhập (1)
Chỗ ở của giặc (2)
Tất cả tự ở
Đều chẳng biết nhau.
Mắt thâu nhận sắc.
Tai phân biệt tiếng,
Mũi ngửi các mùi,
Lưỡi nếm các vị,
Còn phần thân căn
Tham lãnh các xúc,
Ý căn phân biệt
Tất cả các pháp.
Sáu tình các căn
Mỗi mỗi tự duyên
Cảnh giới các trần
Không duyên thứ khác (3)
Tâm như ảo hóa,
Giong ruỗi sáu tình,
Mà thường vọng tưởng
Phân biệt các pháp.
Cũng như người đời
Đuổi bắt hư không.
Sáu giặc phá hoại
Ngu không biết tránh.
Tâm thường nương tựa
Cảnh giới sáu căn,
Mỗi mỗi tự biết,
Cảnh riêng của mình.
Duyên theo sắc thanh
Hương vị xúc pháp,
Tâm ở sáu tình
Như chim sa lưới,
Tâm ấy thường thường
Ở nơi các căn,
Theo đuổi các trần
Không thể tạm bỏ.
Thân luống hư dối
Không thể trưởng dưỡng
Không có tranh tụng
Cũng không chánh chủ.
Từ các nhơn duyên
Hòa hợp mà có,
Không có chắc thật
Do vọng tưởng khởi,
Cơ quan nghiệp lực
Giả ngụy tụ họp
Đất nước lửa gió
Hợp lại thành lập
Tùy thời tăng giảm
Tàn hại lẫn nhau
Như bốn con rắn
Đồng nhốt một hộp.
Bốn rắn to ấy
Tánh chất khác nhau,
Hai trên hai dưới
Các phương cũng hai (4)
Rắn lớn như thế
Đều diệt không sót,
Hai rắn Đất, Nước
Tánh chúng chìm xuống,
Hai tánh Tâm, Thức (5)
Tháo động không ngừng.
Tùy nghiệp chịu báo
Các cõi Người Trời,
Tùy chỗ tạo nghiệp
Mà đọa các loài (6)
Thứ Nước Lửa Gió
Khi tan diệt hoại.
Đại tiểu bất tịnh (7)
Đầy chảy ra ngoài,
Thân sanh các trùng
Không thể ưa mến,
Vất bỏ ngoài gò
Như cây mục nát!
Thiện Nữ nên xét
Các pháp như thế
Chỗ nào có Người
Và có chúng sanh?
Bổn tánh vắng lặng
Vì vô minh có.
Các đại như thế
Mỗi mỗi chẳng thật.
Vốn tự không sanh,
Tánh không hòa hiệp.
Do nhơn duyên ấy
Ta nói các đại
Từ gốc không thật,
Hòa hiệp mà có.
Thể tướng vô minh
Vốn tự không có
Nhơn duyên vọng tưởng
Hòa hiệp mà có
Vì không thật có
Giả danh vô minh,
Thế nên ta nói
Gọi là vô minh
Hành Thức Danh sắc
Lục nhập Xúc Thọ,
Ái Thủ Hữu Sanh
Lão tử sầu não (8),
Hạnh nghiệp các khổ
Không thể nghĩ bàn,
Sanh tử vô ngằn
Luân chuyển chẳng dứt!
Vốn không có sanh
Cũng không hòa hiệp.
Suy nghĩ bất thiện
Tâm hành gây tạo.
Ta đoạn tất cả
Các kiến trói buộc.
Dùng dao trí tuệ
Rọc lưới phiền não.
Quán thân năm ấm
Tất cả vắng lặng,
Chứng đạo vô thượng
Công đức nhiệm mầu.
Mở cửa cam lồ,
Chỉ đồ cam lồ,
Vào thành cam lồ,
Ở nhà cam lồ,
Khiến các chúng sanh
Ăn vị cam lồ;
Thổi loa đại pháp,
Đánh trống đại pháp,
Đốt đuốc đại pháp,
Tuôn mưa đại pháp.
Ta nay phá dẹp
Tất cả oan kết,
Dựng cao cờ pháp
Mầu nhiệm thứ nhất,
Độ các chúng sanh
Khỏi biển sanh tử,
Hằng dứt ba ác
Vô lượng khổ não.
Lửa dữ phiền não
Đốt các chúng sanh
Không ai cứu hộ,
Không chỗ nương tựa,
Ta dùng mĩ vị
Cam lồ mát mẻ.
Giúp họ đầy đủ,
Khiến lìa nóng đốt,
Ở vô lượng kiếp
Lo tu các hạnh,
Cúng dường, cung kính
Chư Phật Thế Tôn,
Kiên cố tu tập
Đạo nghiệp Bồ đề,
Xả bỏ thân mạng
Lóng đốt chân tay
Đầu mắt tủy não,
Vợ con yêu dấu,
Tất cả của báu
Chơn châu, anh lạc,
Lưu ly vàng bạc,
Trân bảo tiền tài...
Cầu được Như Lai
Pháp thân chân thật!
]
QUYỂN NHẤT CHUNG
Xét cùng thọ lượng, thể vốn vô sanh,
Trong mộng trống vàng phát diệu thanh,
Các chướng đều tiêu tan,
Tánh tướng viên minh,
Hằng dứt hết mê tình!
NAM MÔ KIM QUANG MINH HỘI THƯỢNG PHẬT BỒ TÁT (3 lần)
KINH KIM QUANG MINH .HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.TINH THAT KIM LIEN.AUSTRALIA,SYDNEY.7/9/2014.BAT CHANH DAO.THICH NU CHAN TANH.GIAC TAM.

No comments:

Post a Comment